Hòa giả dân tộc

 Hôm qua tôi có hỏi nhạc sĩ Tuấn Khanh "bằng chứng", khi nhạc sĩ cho rằng “Hoà hợp- hoà giải” là một chủ trương của nhà nước Việt Nam".

Tôi hỏi vậy vì mấy chục năm nghiên cứu và viết lách về chính trị, về chủ quyền biển đảo... tôi chưa bao giờ thấy có sự hiện hữu về một "chính sách" của đảng CSVN, hay của nhà nước CHXHCNVN, về vấn đề "hòa hợp, hòa giải dân tộc".
Nhạc sĩ có trả lời nhưng lời lẽ ê xương quá. Vụ này tôi bỏ qua. Vì nghĩ lại, ai sống lâu với CS đều lây cái bản chất độc tài ngang ngược, không coi thiên hạ ra cái gì, kiểu biết bố mầy là ai không ?
Khi nói về một "chính sách - policy" của nhà nước, là nói tới một quyết định của Quốc hội, hay của viên chức nhà nước có thẩm quyền, về các vấn đề kinh tế, chính trị, văn hóa, xã hội... của quốc gia.
Vì nhà nước không thể trống đánh xuôi kèn thổi ngược, sau khi một "chính sách" được Quốc hội ban hành, hay vừa được cấp thẩm quyền chấp thuận, lập tức toàn bộ hệ thống luật lệ phải sửa đổi để việc thi hành "chính sách" không gặp trở ngại, hay bị mâu thuẩn lúc áp dụng.
Một vài thí dụ. Khi chính sách "phát triển nền kinh tế nhiều thành phần theo cơ chế thị trường định hướng xã hội chủ nghĩa" được QH ban hành thì nhiều bộ luật đã được khai sinh, như luật về doanh nghiệp, về đầu tư (nước ngoài), về phá sản... Trong khi luật lệ liên quan đến thuế khóa cũng được sửa chữa cho phù hợp tình hình mới.
Thời VNCH có "chính sách người cày có ruộng". Sau khi tổng thống đề nghị, QH thông qua, hàng loạt bộ luật liên quan đã được QH ban hành, như luật về "người cày có ruộng" (cải cách điền địa), theo đó luật qui định nhà nước có quyền "mua" lại ruộng đất của địa chủ để phân phát (bán rẻ, bán trả góp) cho nông dân.
Một vài thí dụ khác về "chủ trương - engagement". Ta có chủ trương "quốc phòng 4 không " của VN. Điều này thể hiện qua "sách trắng quốc phòng" của VN. Sách này được công bố rộng rãi trước trường quốc tế (và quốc nội).
Chủ trương "một nước Trung hoa" của Mỹ. Chủ trương này được thể hiện qua một loạt các văn bản, của nhiều chính phủ nối tiếp nhau, gồm các Tuyên bố cũng như các bộ luật liên quan đến Đài loan (như luật Taiwan Relations Act).
Tức là khi nói về một "chính sách", một "chủ trương" của "nhà nước", nhấn mạnh chữ "nhà nước", thì phải có "văn bản" có giá trị pháp lý đi theo. QH, hay cấp có thẩm quyền ban bố "chính sách" hay "chủ trương", sau đó QH phải thông qua những bộ luật, hay tu chỉnh các bộ luật, để các chính sách, các chủ trương của nhà nước được thi hành.
Trở lại "chủ trương hòa hợp hòa giải của nhà nước VN", chủ đề đang bàn luận.
Có hay không có chủ trương "hòa hợp hòa giải dân tộc" của nhà nước CHXHCNVN ?
Cái cách trả lời "biết bố mầy là ai không" của nhạc sĩ Tuấn khanh cho thấy nhạc sĩ "bí", do thiếu kiến thức về các vấn đề mà nhạc sĩ bàn luận trên RFA.
Làm gì có cái gọi là "chủ trương hòa hợp hòa giải dân tộc" của nhà nước VN.
Ngoài Hiệp định Paris 1973, chính phủ Mỹ và chính phủ VNDCCH cam kết bảo đảm các quyền tự do cơ bản của nhân dân VN đồng thời bảo đảm việc thực hiện hòa giải và hòa hợp dân tộc tại miền Nam. Xét toàn bộ lịch sử, toàn bộ sổ sách, v ăn bản pháp lý của nhà nước CSVN, từ thời VNDCCH đến nay, không hề có văn bản nào nói về "hòa hợp hòa giải dân tộc" hết cả.
Nguyên văn điều 11 của Hiệp định Paris 1973 ghi lại như sau:
"Ngay sau khi ngừng bắn hai bên miền Nam Việt Nam sẽ:
- Thực hiện hoà giải và hoà hợp dân tộc, xoá bỏ thù hằn, cấm mọi hành động trả thù và phân biệt đối xử với những cá nhân hoặc tổ chức đã hợp tác với bên này hoặc bên kia;
- Bảo đảm các quyền tự do dân chủ của nhân dân: tự do cá nhân, tự do ngôn luận, tự do báo chí, tự do hội họp, tự do tổ chức, tự do hoạt động chính trị, tự do tín ngưỡng, tự do đi lại, tự do cư trú, tự do làm ăn sinh sống, quyền tư hữu tài sản và quyền tự do kinh doanh."
Hiệp đinh Paris 1973 chỉ có hai bên ký kết: Mỹ và VNDCCH. (VNCH và CPLTCHMNVN chỉ ký Nghị định thư của hiệp định). Tức là hai bên Mỹ và CHXHCNVN (nhà nước tiếp nối VNCH) có trách nhiệm phải thi hành Hiệp ước.
Chủ trương "hòa giải và hòa hợp dân tộc" là yêu sách xuất phát từ miền Nam, thuộc VNCH cũ. Cùng với yêu sách về "quyền dân tộc tự quyết" thể hiện ở điều 9, chính phủ VNCH đồng ý ký tên vào Nghị định thư đính kèm Hiệp định Paris 1973. Hiệp định có hiệu lực, điều này cho phép quân Mỹ hồi hương.
Rốt cục VHDCCH bội ước.
Nếu nói kiểu các học giả, nhà báo chủ trương VNCH là "quốc gia". Thì quốc gia VNDCCH đem quân "xâm lược" VNCH. Bộ đội "xẻ dọc Trương sơn" hay ở dưới mỹ danh nào khác, đều không có chính nghĩa. Đây là một đạo quân xâm lược.
Hay nói kiểu (của tôi) thì ba bên VN cùng thực hiện điều 1 Hiệp ước: "thống nhứt đất nước theo cái cách của mình".
Vấn đề là CSVN bội ước, không thừa nhận những gì mà họ đã cam kết với nhân dân VN, như về chính sách hòa giải hòa họp dân tộc.
Tóm lại, nhà nước CSVN không hề có cái gọi là "chủ trương" hòa hợp hòa giải dân tộc.
Chỉ có vấn đề nhà nước CHXHCNVN bội ước, không thực hiện việc "hòa giải dân tộc" với nhân dân miền Nam.
50 năm sau tất cả những gì liên quan đến VNCH, về văn hóa thì gọi là "văn hóa đồi trụy", về chính trị thì gọi là "phản động". Vụ cô bé ca sĩ tên Hanni um sùm trên BBC hôm kia, là phần nổi tảng băng của chính sách trả thù của CSVN đối với thành phần VNCH cũ.

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Khát Vọng

Xung quanh thương hiệu và thị trường liên quan ALPHA

ĐỊNH VỊ SẢN PHẨM KHỞI NGHIỆP