LUẬN VỀ NGỌNG
LUẬN VỀ NGỌNG "nói ngọng thì công lý không thể dõng dạc!" - (phạm thị hoài) trích dẫn trên từ một bài viết nhỏ của thím hoài. kẻ nói ngọng bị thím bắt quả tang là thẩm phán, là quan tòa, là người đại diện cho công lý. nhận xét của thím hoài làm tôi liên tưởng tới câu hỏi triết học: trí thông minh làm nên đôi tay khéo léo hay đôi tay khéo léo làm nên trí thông minh? hoặc quen thuộc hơn là câu hỏi, con gà có trước hay quả trứng có trước. những câu hỏi này diễn tả mối quan hệ hữu cơ cộng sinh. a sinh ra b và b sinh ra a. đó không hẳn là quan hệ nhân quả mà là quan hệ tương hỗ. một diễn biến tất yếu và hỗ trợ nhau thăng tiến. thẩm phán nói ngọng nên công lý không dõng dạc và công lý sứt môi hở hàm ếch đẻ ra thẩm phán nói ngọng hơn nữa. ở nhiều bài viết trước đây tôi đã phân tích kĩ về thói (chú ý: thói chứ không phải tật) nói ngọng. cụ thể là ngọng "n" và "l". đây là kiểu nói ngọng đặc trưng của chủng loài hạ tiện, kiểu phát âm làm nên một symbol vô học. nói...