Bài đăng

Đang hiển thị bài đăng từ Tháng 12, 2021

LUẬN VỀ NGỌNG

  LUẬN VỀ NGỌNG "nói ngọng thì công lý không thể dõng dạc!" - (phạm thị hoài) trích dẫn trên từ một bài viết nhỏ của thím hoài. kẻ nói ngọng bị thím bắt quả tang là thẩm phán, là quan tòa, là người đại diện cho công lý. nhận xét của thím hoài làm tôi liên tưởng tới câu hỏi triết học: trí thông minh làm nên đôi tay khéo léo hay đôi tay khéo léo làm nên trí thông minh? hoặc quen thuộc hơn là câu hỏi, con gà có trước hay quả trứng có trước. những câu hỏi này diễn tả mối quan hệ hữu cơ cộng sinh. a sinh ra b và b sinh ra a. đó không hẳn là quan hệ nhân quả mà là quan hệ tương hỗ. một diễn biến tất yếu và hỗ trợ nhau thăng tiến. thẩm phán nói ngọng nên công lý không dõng dạc và công lý sứt môi hở hàm ếch đẻ ra thẩm phán nói ngọng hơn nữa. ở nhiều bài viết trước đây tôi đã phân tích kĩ về thói (chú ý: thói chứ không phải tật) nói ngọng. cụ thể là ngọng "n" và "l". đây là kiểu nói ngọng đặc trưng của chủng loài hạ tiện, kiểu phát âm làm nên một symbol vô học. nói...
Hình ảnh
  t của xứ sở này là nhược tiểu...", thiệp viết vậy, và rồi ăn đòn. những tưởng sự ấu trĩ ấy chỉ tồn tại vào thời điểm của thiệp, nghĩa là cách nay ngót bốn chục niên. nhưng không, sự ấu trĩ đần độn ấy kéo dài tới hôm nay. ngày nay, mấy ông nhóc con miệng còn hơi sữa cũng xoen xoét như vẹt "dân tộc ta vĩ đại, dân tộc ta cần cù thông minh". sự ấu trĩ ấy là kết quả của một loạt yếu tố: lười nghĩ, thụ động, nệ vào thành kiến, sợ hãi sự mới mẻ. những yếu tố khiến chúng ta khó tiếp cận với một loạt các dòng tư tưởng, các trào lưu/loại hình nghệ thuật. thế kỉ 21 rồi nhưng chúng ta vẫn đắm đuối với "văn dĩ tải đạo", với dăm ba cái vần vè nhảm nhí rẻ tiền nhiều người sẽ đổ tội cho đảng ta, cho tuyên giáo, giáo dục... nhưng trên thực tế thì lỗi không hoàn toàn thuộc về đảng. trong một tùy bút, nhà văn phạm thị hoài nói rằng, một vài tác phẩm của bà bị phê phán, cấm xuất bản hoàn toàn là do các đồng nghiệp săm soi chứ chẳng phải do tuyên giáo nào hết. tình trạng này chín...