Bài đăng

Đang hiển thị bài đăng từ Tháng 11, 2023

Không vội.

  Không vội. Anh bạn bên Mỹ sang chơi, muốn được đi thăm trại Dacau. Một trại tập trung thời thế chiến thứ 2 ở Munich. Trên đường về, anh ngỏ ý muốn tạt sang Praha thăm quảng trường Con Ngựa. Vài trăm km ở bên đây không là vấn đề gì, chúng tôi đổi hướng sang Praha. Đến trưa chúng tôi vào chợ Sapa tìm gì ăn, ở đó có món vịt nướng hay luộc đều ngon. Thứ vịt nhỏ mềm và thơm, không phải loại vịt to đùng miếng thịt dày như miếng thịt ngan. Anh bạn từng ở bên Tiệp dẫn 2 chúng tôi đến một quán có cái sàn nhà cao, ở ngoài cửa có một người đàn ông lem luốc khoảng 65 tuổi đang làm gì đó. Thấy chúng tôi, anh mời vào quán. Tôi chọn bàn ngoài trời để còn hút thuốc lá. Người đàn ông lem luốc vết than, mỡ trên quần áo, ông nhìn tôi rồi nói. -Tôi là đồng hương với cậu đấy, nhà tôi ở trại Găng. Tôi mừng vì gặp người đồng hương, chào hỏi anh thân thiện, nhưng vẫn giữ mức của người ít tuổi hơn, mặc dù anh có vẻ xuề xoà coi tôi như đồng trang lứa. Anh bảo anh biết người Hà Nội ăn kiểu gì, để đấy anh ...